Dzạ Lữ Kiều

Khi Em Là Người Tình




Em mãi là người tình
Để ta còn điểm tựa
Khi cuộc đời giông tố
Em là đấng toàn năng
 
Những đêm buồn lạnh căm
Em tỏa hồng ngọn nến
Khi tâm ta mù tối
Em trí tuệ bừng soi
 
Mùa Đông đầy tuyết rơi
Bầu trời giăng u ám
Em là tia nắng sớm
Nuôi mầm xanh hy vọng
 
Biển trùng khơi gió lộng
Em con thuyền vượt sóng
Ru hồn ta tĩnh mộng
No buồm trên biển xanh…
 
Cao nguyên phố, 28-9-2014
Dzạ Lữ Kiều

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 2 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Khi Em Là Người Tình"